Với phương châm “mềm - ngầm - sâu”, chống phá ta trên tất cả các lĩnh vực, chúng sẽ tiếp tục thực hiện các biện pháp chiến lược chung như: tư tưởng là khâu “đột phá”, kinh tế là “mũi nhọn”, vấn đề dân tộc - tôn giáo là “ngòi nổ”, ngoại giao là “hỗ trợ”, quân sự là “răn đe”; kết hợp chặt chẽ giữa “diễn biến hòa bình” với bạo loạn lật đổ và răn đe quân sự; sẵn sàng gây chiến tranh khi cần thiết.
Theo đó, có thể thấy đặc trưng chủ yếu của “diễn biến hòa bình” ở ta là: “diễn biến hòa bình” luôn kết hợp chặt chẽ với bạo loạn lật đổ và ly khai; hết sức coi trọng thúc đẩy “tự diễn biến” từ trên xuống, từ trong ra để làm ta chệch hướng và dẫn tới làm sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa; triệt để lợi dụng các vấn đề “dân tộc”, “tôn giáo”, “dân chủ”, “nhân quyền”... để kích động bạo loạn lật đổ và ly khai.
Chúng tuyên truyền xuyên tạc nhằm loại bỏ chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, loại bỏ vai trò lãnh đạo xã hội của Đảng Cộng sản Việt Nam, thúc đẩy tự diễn biến làm suy yếu hệ thống chính trị, hình thành đa nguyên, đa đảng, tiến tới làm sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Trước hết, chúng tìm cách phủ định chủ nghĩa Mác Lênin và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam, xuyên tạc nội dung và bản chất tư tưởng Hồ Chí Minh.
Cùng với việc mở mặt trận tư tưởng, lý luận chống lại quan điểm, đường lối cách mạng của Đảng Cộng sản Việt Nam, chúng ra sức phủ nhận những thành tựu cách mạng của nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Đảng; vu cáo, quy kết mọi khó khăn, yếu kém trong thực trạng xã hội cho Đảng và hệ thống chính trị, từ đó đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, đòi “đa nguyên”, “đa đảng”, đòi “tự do biểu tình”, “tự do báo chí”, “tự do bầu cử.
Chúng còn tìm cách bôi đen, hạ uy tín những người lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước; tung ra các luận điệu “chống tham nhũng”, “góp ý” xây dựng Đảng, sửa đổi Hiến pháp để kích động, phân hóa, chia rẽ nội bộ, vô hiệu hóa lực lượng vũ trang...
Chúng lợi dụng quan hệ kinh tế để xâm nhập, gây sức ép, từng bước chuyển hóa Việt Nam theo quỹ đạo của chúng. Trên thực tế, các thế lực thù địch luôn tìm cách gây khó khăn, cản trở hoạt động kinh tế đối ngoại của Việt Nam; sử dụng hàng rào công nghệ, các thiết chế tài chính, tiền tệ quốc tế, luật thương mại để ép ta điều chỉnh pháp luật, cải cách chính trị.
Thông qua đầu tư, viện trợ để xâm nhập các ngành kinh tế quan trọng, địa bàn nhạy cảm, chúng thúc đẩy tư nhân hóa tiến tới chi phối, làm chệch hướng, thay đổi bản chất xã hội chủ nghĩa của nền kinh tế, tạo tiền đề về kinh tế - xã hội để chuyển hóa về chính trị.
Chúng không chỉ lợi dụng đàm phán thương mại (từ WTO) để ép ta về chính trị, mở cửa thị trường có lợi cho chúng, mà còn thông qua viện trợ, giúp đỡ của các tổ chức “phi chính phủ” (NGO) để xâm nhập, móc nối, hỗ trợ các phần tử phản động, cơ hội nằm sâu bên trong các địa bàn nhạy cảm; kích động sự bất mãn, nuôi dưỡng tư tưởng sùng bái và đi theo mô hình kinh tế phương Tây trong nhân dân, chức sắc các tôn giáo, học sinh, sinh viên, cán bộ địa phương... Đặc biệt, chúng chú trọng sử dụng lợi ích kinh tế để chia rẽ, chuyển hóa cán bộ Đảng, chính quyền, lực lượng vũ trang.