Sáng Hòa Lạc trong trẻo. Người đi trẩy hội nối nhau qua những nếp nhà sàn, những đồi cây rợp bóng. Tiếng chiêng Phú Thọ, tiếng hát các đoàn bạn, tiếng cười trẻ nhỏ… tạo nên một bức tranh lễ hội đa sắc. Nhưng giữa dòng chảy ấy, một âm thanh rất riêng, nhịp go của khung cửi. Không ồn ào, không phô diễn, nó như nhịp thở của thời gian, của nếp nhà, của bản Mường Sơn La được mang xuống ngày hội.

Nghệ nhân Đinh Thị Vân, người Mường Phù Yên, ngồi bên khung cửi gỗ, đôi tay đưa thoi nhẹ nhàng, đôi chân đạp nhịp không sai một nhịp nào. Trẻ nhỏ và du khách đứng vòng quanh; mùi chàm lan nhẹ trong không khí khiến cả gian nhà như trầm lại. Giữa nhịp vui 54 dân tộc, nghề dệt Mường vẫn âm thầm tỏa sáng bằng sự kiên bền và quyến rũ riêng.

anh-30-1764156605.jpg
Không gian văn hoá Mường ” hiện lên trong ánh nắng
anh-14-161438-1764156667.jpg
Nghệ nhân Đinh Thị Vân bên khung cửi cũ
anh-13-161438-1764156700.jpg
Đôi tay đưa thoi thoăn thoắt
anh-22-1764156738.jpg
Nhịp chân đạp tạo nên linh hồn tấm vải
anh-29-1764156822.jpg
Màu chàm, màu của đất, của núi, của Mường như đang nhuộm cả gian nhà
anh-17-1764157159.jpg
Bộ go mở khoảng cách giữa sợi mắc trong khi tay giật để đẩy và bắt con thoi luồn sợi mành
anh-8-161437-1764156868.jpg
Cô cán bộ trẻ Loan học quay tơ, chăm chú quan sát từng vòng guồng quay. Khoảnh khắc ấy như một sợi dây nối quá khứ, hiện tại, tương lai của nghề dệt
anh-27-1764156928.jpg
Guồng xe chỉ chuyển động
anh-12-161437-1764156953.jpg
Hoa văn Mường hiện dần trên mặt vải, hình răng cưa, hình núi, hình chim… chậm rãi hiện lên. Mỗi họa tiết chứa đựng cả triết lý sống và tâm hồn của người Mường Sơn La
anh-20-1764156992.jpg
Một góc nhỏ được giữ nguyên nếp nhà Mường
anh-9-161437-1764157027.jpg
Du khách dừng lại, chạm vào truyền thống
anh-23-1764157071.jpg
Cô gái trẻ xoay người giữa gian nhà, tấm vải đỏ, xanh và trắng ôm lấy dáng người. Một khoảnh khắc đẹp đến ngẩn ngơ, như sự tiếp nối mềm mại của văn hóa Mường
anh-24-1764156787.jpg
Những con thoi và tấm vải sắp hoàn thành

Ngày hội rồi sẽ khép lại trong tiếng trống vang ngoài quảng trường. Nhưng tiếng go của người Mường Sơn La vẫn cứ đều đều vọng ra, như chưa từng bị thời gian hay sự náo nhiệt làm mờ đi. Giữa hàng trăm sắc màu của 54 dân tộc, tiếng go ấy không cao giọng, không phô trương, nhưng lại bền bỉ, sâu thẳm.

Tiếng go ấy, hôm nay, và mãi sau này, vẫn sẽ còn ngân trong những ngày hội, như lời nhắc nhớ về bản Mường, về truyền thống, về những điều bền bỉ nhất của đất và người Sơn La./.