Người mẹ thả con ruột 1 tuổi xuống giếng – bi kịch từ áp lực nghèo đói và sai lầm tình cảm

Vụ án người phụ nữ ở Đắk Lắk thả con ruột 1 tuổi xuống giếng khiến dư luận rúng động. Đằng sau hành vi tàn nhẫn là chuỗi bi kịch của một người mẹ bị bào mòn bởi nghèo đói, cô độc, sai lầm tình cảm và sự thiếu thốn sẻ chia trong cuộc sống.
anh-bat-khan-cap-1761973463432931658984-1762052485.webp
Bắt khẩn cấp người phụ nữ đã thả con ruột của mình xuống giếng khiến bé tử vong. Ảnh: Thanh niên

Sáng 31/10, người dân tại phường Ea Kao (TP.Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk) phát hiện cháu bé 1 tuổi, con út của bà Nguyễn Thị Lê, mất tích bất thường. Khoảng 9 giờ cùng ngày, người thân hốt hoảng trình báo Công an phường Ea Kao về việc cháu bé không rõ tung tích dù đã tìm khắp nhà và khu vực xung quanh. Nhận tin báo, lực lượng công an nhanh chóng vào cuộc, tiến hành thu thập lời khai từ người thân và hàng xóm để truy tìm manh mối.

Tại hiện trường, ban đầu không có dấu hiệu khả nghi, nhưng thái độ bất thường của Nguyễn Thị Lê khiến cơ quan điều tra chú ý. Sau khi đấu tranh khai thác, đến chiều tối cùng ngày, Lê thừa nhận đã thả con ruột xuống giếng nước trong sân nhà để “bớt gánh nặng nuôi con”. Khoảng 19 giờ tối 31/10, lực lượng cứu hộ đã tiến hành trục vớt thi thể cháu bé từ giếng sâu khoảng 8 mét, khép lại hy vọng mong manh còn sót lại của người thân. Ngay trong đêm, Nguyễn Thị Lê bị bắt khẩn cấp và di lý về trụ sở Công an tỉnh Đắk Lắk để phục vụ điều tra về hành vi giết người.

Theo điều tra, Nguyễn Thị Lê (42 tuổi) kết hôn với ông T. (45 tuổi) từ năm 2008 và có hai con chung. Cuộc sống gia đình nghèo khó, phụ thuộc vào thu nhập bấp bênh từ nghề làm thuê. Đầu năm 2024, Lê có quan hệ tình cảm với một người đàn ông khác và sinh thêm cháu bé. Đứa trẻ ra đời không chỉ khiến kinh tế gia đình thêm kiệt quệ mà còn làm Lê rơi vào khủng hoảng tinh thần. Bị chồng ruồng bỏ, người đời dị nghị, phải gồng mình nuôi ba con nhỏ, người phụ nữ ấy dần mất phương hướng và cảm thấy mọi cánh cửa đều khép lại.

Các chuyên gia tâm lý cho rằng vụ án phản ánh rõ những hệ lụy của sự bế tắc kéo dài. Khi áp lực kinh tế chồng chất, người ta dễ rơi vào cảm giác vô vọng. Đặc biệt với phụ nữ, nhất là những người đơn thân, thiếu hỗ trợ từ gia đình và cộng đồng, tâm lý trầm cảm sau sinh hoặc rối loạn cảm xúc có thể khiến họ hành động mù quáng. Trong trường hợp của Nguyễn Thị Lê, sự xung đột giữa tình mẫu tử và nỗi sợ nghèo đói, danh dự bị tổn thương cùng cảm giác bị cô lập đã bào mòn dần lý trí, khiến người mẹ không còn nhận ra ranh giới giữa yêu thương và tội lỗi.

Nghèo đói, sai lầm và cô độc là ba yếu tố hợp thành vòng xoáy bi kịch. Nghèo khiến con người dễ tổn thương, sai lầm khiến họ mất chỗ dựa tinh thần, còn cô độc khiến họ đánh mất chính mình. Khi những gánh nặng ấy không được giải tỏa bằng sự cảm thông và hỗ trợ, tội ác có thể nảy sinh như một phản ứng tuyệt vọng. Nguyễn Thị Lê không chỉ phạm tội với pháp luật, mà còn phạm tội với chính thiên chức làm mẹ – một vết thương mà không bản án nào có thể xóa nhòa.

Vụ án đau lòng ở Đắk Lắk không chỉ đặt ra câu hỏi về trách nhiệm cá nhân, mà còn là hồi chuông cảnh báo cho xã hội. Khi những người phụ nữ yếu thế không được lắng nghe, khi sức khỏe tinh thần bị xem nhẹ, bi kịch có thể tái diễn ở bất kỳ đâu. Đã đến lúc cần có những chương trình hỗ trợ thiết thực – từ tư vấn tâm lý, trợ cấp xã hội đến giáo dục cộng đồng – để không còn người mẹ nào phải chọn con đường tuyệt vọng như Nguyễn Thị Lê.

Một sinh linh nhỏ bé đã mất đi, người mẹ thì đánh mất cuộc đời, còn xã hội thì mất đi thêm một phần nhân tính. Bi kịch ấy sẽ không chỉ dừng lại ở nước giếng Ea Kao, nếu chúng ta vẫn để những người đang đau khổ sống trong im lặng./.

Tổng hợp