Không ai nói ra, nhưng tất cả đều hiểu: những tiếng nổ hôm nay không chỉ là âm thanh của súng, của bộc phá, mà là dấu mốc trưởng thành đầu tiên của đời quân ngũ, khi người chiến sĩ Hải quân lần đầu bước vào thao trường thực sự, với khí tài thật, đạn thật.
Trước giờ “03 tiếng nổ”
Trên khu vực thao trường, không khí được siết chặt như một sợi dây đàn. “Các đồng chí, hôm nay là ngày quan trọng. Phải tuyệt đối tuân thủ quy tắc an toàn thao trường. Mỗi động tác, mỗi thao tác đều phải chính xác!” Giọng cán bộ huấn luyện vang lên dứt khoát giữa buổi quán triệt cuối cùng. Chiến sĩ đứng nghiêm trang, mắt hướng về phía trước, lòng như đang gói trọn mọi tháng ngày rèn luyện.
Từng động tác nạp đạn, tháo lắp súng, ngắm bắn được các chiến sĩ thực hiện thuần thục. Ở tuyến bắn phía trước, tiếng cò súng vang lên nhịp nhàng. Loạt đạn đầu tiên xé gió lao đi, găm thẳng vào bia như những đường chỉ vẽ bằng niềm tin và nỗ lực.
Binh nhì Mai Việt Hoàng – Tiểu đội 9, Trung đội 3, Đại đội 2, Tiểu đoàn 1 nín thở, điều chỉnh đường ngắm, rồi dứt khoát siết cò. Tấm bia cách xa hàng chục mét đổ xuống trước ánh mắt tràn đầy tự hào. Hoàng không cười, nhưng ánh mắt anh sáng rực niềm tin. “Em đã tập luyện từng ngày. Bây giờ là lúc thể hiện những gì mình đã học được,” Hoàng nói khi rời khỏi tuyến bắn.
Cũng chung cảm xúc đó, chiến sĩ Lại Gia Bảo (Tiểu đội 3, Trung đội 1) chia sẻ: “Sau thời gian được cán bộ huấn luyện rất kỹ từng động tác như tư thế, cách ngắm bắn, động tác giữ súng, bóp cò và công tác đảm bảo an toàn bắn, được làm quen với trường bắn, tiếng nổ giúp chúng tôi tự tin hơn trong thực hiện bài bắn. Khi nghe kết quả báo bia, tôi cảm thấy rất vui sướng, mình đã hoàn thành ước mơ được cầm súng và hoàn thành nội dung; tôi thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều sau dấu mốc của 3 tiếng nổ”.
Khi bài bắn kết thúc, đội hình chiến sĩ di chuyển đến khu vực thực hành đánh thuốc nổ. Dưới cái nắng miền Đông Nam Bộ hầm hập như đổ lửa, những bàn tay rám nắng vẫn điềm tĩnh lắp kíp, nối dây cháy chậm, đo thời gian, đặt khối nổ, từng bước chính xác như một bài toán an toàn tuyệt đối.
Chiến sĩ Nguyễn Văn Toàn (Trung đội 3) lại có một góc nhìn rất điềm tĩnh về quá trình này: “Mỗi ngày, chúng tôi đều thực hành động tác lắp kíp, nối dây, đo thời gian cháy, cách đặt khối nổ đúng quy cách. Ban đầu, ai cũng thận trọng, nhưng càng luyện nhiều thì càng thuần thục. Tôi luôn nhớ lời cán bộ dặn: ‘Kỹ thuật phải gắn với bình tĩnh, an toàn phải đi cùng chính xác’”.
Sự tập trung cao độ thể hiện rõ trên gương mặt chiến sĩ Phạm Thế Hiền – Tiểu đội 5, Trung đội 2, Đại đội 4, Tiểu đoàn 1 khi anh tra lắp đồ dùng gây nổ. Trước mặt anh là gói bộc phá đã được chuẩn bị kỹ càng. Mồ hôi chảy dài trên gò má, nhưng Hiền không để tâm. Anh kiểm tra lại lần cuối, rồi mới đưa tay ra hiệu sẵn sàng. Tiếng nổ vang lên. Cú rung nhẹ của mặt đất khiến nhiều người lần đầu trải nghiệm cảm thấy ... nghẹn lại. Nhưng không ai nao núng. Bởi đó là một phần của nghề lính. “Lúc kích nổ, tim em đập rất nhanh, nhưng đồng thời lại có cảm giác tự tin lạ thường. Cảm giác như vượt qua một ngưỡng cửa,” Hiền chia sẻ.
Phần cuối cùng trong kiểm tra “3 tiếng nổ” là ném lựu đạn. Đây không phải nội dung khó nhất, nhưng đòi hỏi bản lĩnh, độ chính xác và sự dứt khoát. Chiến sĩ Trần Xuân Đạt (Tiểu đội 7, Trung đội 3, Đại đội 2, Tiểu đoàn 1) bộc bạch: “Lúc đầu, tôi cũng rất lo lắng về nội dung ném lựu đạn, nhất là việc đảm bảo an toàn. Nhưng sau khi được quán triệt, hướng dẫn cụ thể, tỉ mỉ, được cán bộ huấn luyện kỹ về tư thế đứng, cách ném, cách rút chốt an toàn và xử trí sau khi ném, chúng tôi cảm thấy tự tin hơn rất nhiều”.
“Kéo chốt, đếm nhịp, ném!” tiếng cán bộ hô lớn. Chiến sĩ Danh Sang – Tiểu đội 1, Trung đội 1, Đại đội 3, Tiểu đoàn 2 cầm quả lựu đạn trong tay. Không run, không vội vàng, anh thực hiện các động tác dứt khoát, rồi mạnh mẽ ném vào mục tiêu. Quả lựu đạn vẽ một đường cong trên không, rơi vào đúng vị trí quy định. Một tiếng nổ đanh gọn vang lên.
Với Trần Xuân Đạt, dù không kịp nhìn thấy quả lựu đạn của mình phát nổ do bụi và tầm nhìn hạn chế, anh vẫn tự tin: “Sau khi ném, để đảm bảo an toàn, tôi không được xem kết quả ngay, nhưng khi nghe tiếng nổ từ mục tiêu, tôi nghĩ mình đã làm tốt. Giờ đây tôi thấy bản thân đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, từ một người chưa từng cầm súng, chưa từng ở xa nhà, giờ đã biết giữ vững tâm thế trước thử thách.”
Sát bên thao trường, những gói quà nhỏ, chai nước mát được các chị trong Hội Phụ nữ của Trung tâm ân cần trao tay chiến sĩ. Trong khi lửa và khói còn chưa tan hết, những sự tiếp sức lặng thầm ấy lại thắp thêm ý chí nơi trận địa huấn luyện.
Dấu son trưởng thành
Kết thúc 5 ngày kiểm tra thực hành, đơn vị ghi nhận kết quả khả quan: bắn AK đạt Khá; đánh thuốc nổ và ném lựu đạn đều đạt Giỏi. Điều quan trọng hơn cả là toàn đơn vị bảo đảm an toàn tuyệt đối.
Trực tiếp theo dõi và huấn luyện chiến sĩ mới, Đại úy Huỳnh Tấn Vũ, Đại đội trưởng Đại đội 4 cho biết: “Chúng tôi luôn xác định: từng chiến sĩ bước vào nội dung kiểm tra phải đạt được sự chủ động, không lúng túng, không bất ngờ. Bằng chương trình huấn luyện sát thực tế, phối hợp nhuần nhuyễn giữa kỹ năng và bản lĩnh, 100% chiến sĩ hoàn thành tốt nội dung 3 tiếng nổ, đảm bảo an toàn tuyệt đối.”
Giữa tiếng động cơ xe dội lại từ xa, Thượng tá Triệu Thanh Tùng – Phó Tư lệnh Vùng 2 Hải quân có mặt tại thao trường. Ông bắt tay từng chiến sĩ, ánh mắt hiền hậu, giọng nói trầm ấm: “Các đồng chí đã trưởng thành vượt bậc. Những tiếng nổ hôm nay là cột mốc của tuổi trẻ quân ngũ, là bước đệm cho hành trình xây dựng lực lượng Hải quân hiện đại, chính quy, tinh nhuệ.”
Những bông hoa bắn giỏi, phần thưởng cho kết quả xuất sắc, lần lượt được trao tận tay các chiến sĩ tiêu biểu. Trên gương mặt họ ánh lên niềm tự hào, vắt qua nỗi vất vả. Phía sau là những buổi luyện tập đầy mồ hôi, phía trước là những nhiệm vụ lớn hơn đang chờ đón. Nhưng hôm nay, ngày đầu tiên họ thực sự nghe rõ tiếng “trưởng thành” của chính mình. Tiếng nổ của súng, của lựu đạn, của bộc phá, ... v.v, hóa ra cũng là tiếng nổ của bản lĩnh, của trách nhiệm, của một lời hứa với Tổ quốc.