thành cổ Quảng Trị
Nước mắt ngày gặp mặt
Năm 1966, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đã lan rộng khắp hai miền Nam-Bắc, nhà thơ Nam Hà viết những dòng thơ nóng bỏng: “Đất nước/ Của những người con gái con trai/ Đẹp như hoa hồng, cứng như sắt thép/ Xa nhau không hề rơi nước mắt/ Nước mắt để dành cho ngày gặp mặt...”.
Nghẹn lòng với bài thơ “ Về Quảng Trị”
Cứ đến hẹn lại lên, năm nào cũng vậy, nhà thơ Lê Đàm tên thật là Lê Doãn Đàm lại khăn gói quả mướp về lại chiến trường xưa để thắp hương cho đồng đội của mình. Chiến trường Quảng Trị khói lửa một thời không bao giờ nhạt phai trong tâm trí ông và ông cũng không quên được những hy sinh mất mát của đồng đội ở mãnh đất “Mùi cỏ cháy” này.
Người chiến sỹ và lá thư tiên tri từ Thành cổ Quảng Trị
Trước khi hy sinh, anh đã để lại những dòng chữ tiên tri gửi đến mẹ, vợ và người thân về linh cảm ngày mình sẽ mãi mãi nằm lại với đất mẹ Quảng Trị anh hùng. Đó là trong một lá thư thiêng của chàng sinh viên trẻ, liệt sĩ Lê Văn Huỳnh (sinh viên năm 4, khoa Hầm cầu, trường ĐH Bách Khoa Hà Nội, trú tại huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình) để lại đất này hơn 40 năm về trước.