Song hành dưới cánh bay A80

Trong dòng chảy hối hả của nhiệm vụ, có những câu chuyện tưởng như giản dị mà lại khiến người nghe lặng đi. Ở Trung đoàn không quân 916, Sư đoàn 371 quân chủng PK- KQ, có một đôi vợ chồng đều khoác áo lính, cùng chung nhịp thở của bầu trời, cùng thực hiện nhiệm vụ A80.

Anh là cơ giới trên không – Trung tá QNCN Phạm Tiến Trường, còn chị là cán bộ Ban Chính trị, Thiếu tá QNCN Trần Thị Hạnh. Họ đã đi qua những tháng ngày thử thách, vun đắp mái ấm nơi tập thể, để hôm nay nhìn lại, cả tình yêu và trách nhiệm đều thăng hoa trong hạnh phúc.

anh-13-1755922211.jpg
Những cánh bay thép của không quân Việt Nam miệt mài luyện tập cho ngày hội lớn

Duyên trời định với màu áo lính

Anh Trường chậm rãi bắt đầu câu chuyện, giọng rắn rỏi mà vẫn đầy sự lắng đọng: “Ngày ấy chúng tôi chỉ là đôi bạn học cùng phổ thông. Có lẽ chẳng ai nghĩ rồi chúng tôi sẽ cùng đi chung con đường binh nghiệp. Tôi mê bầu trời, nên thi vào Trường Sĩ quan Không quân, tốt nghiệp về công tác tại Trung đoàn không quân 916. Vợ tôi thì học ngoại ngữ, rồi xin về Lục quân 1. Nhưng vì hoàn cảnh gia đình, mẹ vợ ốm yếu, trí nhớ suy giảm, cô ấy quyết định xin chuyển về Trung đoàn 916. Đến bây giờ, nghĩ lại vẫn thấy như một cái duyên trời định: Hai vợ chồng cùng đơn vị, cùng sống và làm việc trong không gian của lính bay.”

anh-1-1755922393.jpg
Trung tá QNCN Phạm Tiến Trường, cơ giới trên không, thành viên tổ bay

Anh kể, ngày đầu về Trung đoàn, căn hộ tập thể bé nhỏ chỉ vừa đủ kê chiếc giường, bộ bàn ghế, một chiếc tủ cũ. “Thế mà vui lắm, cái gì cũng mới mẻ, cũng tràn đầy hy vọng. Chúng tôi tập sống trong không khí quân ngũ, vừa lo nhiệm vụ, vừa xây dựng tổ ấm riêng. Khó khăn thì không thiếu, nhưng cứ nghĩ đơn giản có nhau là đủ.”

Nơi hậu phương vững chắc

Thời gian trôi, những chuyến bay ngày một dày. Anh Trường, một cơ giới trên không, thành viên tổ bay, gắn bó với từng động cơ, từng giờ huấn luyện, từng nhiệm vụ trực sẵn sàng chiến đấu. Công việc vốn đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối, sự tỉnh táo bền bỉ. “Chỉ cần một sơ suất nhỏ là ảnh hưởng cả kíp bay. Vì thế, mỗi lần lên trực thăng, tôi luôn tự nhắc mình, không chỉ mang theo trách nhiệm của người lính, mà còn mang theo cả sự trông đợi của gia đình.”

anh-9-1755922211.jpg
Thiếu tá QNCN Trần Thị Hạnh - Cán bộ Ban chính trị Trung đoàn không quân 916

Còn chị Hạnh, một cán bộ Ban Chính trị vẫn từng ngày lặng lẽ gánh vác phần hậu phương trong cơ quan lẫn gia đình. Ngoài công việc chuyên môn, chị thay chồng lo cho mẹ già, chăm sóc con cái. “Có lúc thương vợ lắm,” anh chia sẻ, “nhưng nhiệm vụ thì không thể gác lại. Chúng tôi động viên nhau, coi khó khăn như thử thách để vượt qua.”

Kể về mẹ già, giọng anh trầm xuống. “Mẹ tôi năm nay 82 tuổi, trí nhớ suy giảm nhiều. Nhiều khi bà không còn nhận ra con cháu. Nhưng may mắn là có vợ tôi, vừa chu toàn công việc đơn vị, vừa kiên nhẫn chăm sóc mẹ. Đó là điều khiến tôi luôn biết ơn và trân trọng.”

anh-12-1755922256.jpg
Gia đình nhỏ của đôi vợ chồng cùng mặc áo lính

Những kỷ niệm nhỏ gói trọn cả mái ấm: Buổi tối đi bay về muộn, ánh đèn bàn của chị Hạnh vẫn sáng chờ chồng trở về hay những ngày đơn vị bận rộn, tiếng hai con ríu rít bên góc phòng đủ tạo nên sự ấm áp giữa bộn bề. “Căn hộ tập thể có thể không rộng, nhưng chứa cả thế giới của chúng tôi”, anh Trường cười hiền.

Hạnh phúc giản dị ấy còn được nối dài bởi hai đứa con. Con gái đầu đang học năm thứ tư đại học, ngoan ngoãn, tự lập. Cậu con trai học lớp 8, hiếu động nhưng biết thương bố mẹ. “Có lẽ niềm tự hào lớn nhất của chúng tôi chính là các con. Mọi vất vả đều đáng giá khi nhìn thấy chúng trưởng thành.”

Trọn nghĩa trong nhiệm vụ A80

Nói đến nhiệm vụ A80, cả hai ánh mắt đều sáng lên. Đây là nhiệm vụ luyện tập, tham gia diễu binh và diễu hành trong Lễ kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám thành công (19/8/1945 – 19/8/2025) và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2/9/1945 – 2/9/2025).

anh-12-1755922211.jpg
Và ở nơi bầu trời rộng lớn ấy, tình yêu và trách nhiệm của họ chính là lời khẳng định rằng: Mỗi gia đình quân nhân là một pháo đài hậu phương

Anh Trường chia sẻ: “Đó là niềm tự hào chung của chúng tôi. Mỗi chuyến bay, mỗi công việc của hậu phương, đều gắn bó trong một mục tiêu duy nhất: Hoàn thành nhiệm vụ. Vợ chồng tôi cùng tham gia, mỗi người ở một vị trí, nhưng đều chung tâm thế sẵn sàng cống hiến.”

Anh ngừng một lát, ánh mắt xa xăm, rồi mỉm cười: “Giờ nhìn lại, thấy con cái lớn khôn, mẹ già có chỗ nương nhờ, còn mình thì vẫn ngày ngày cùng đồng đội bay trên bầu trời Tổ quốc… tôi thấy mãn nguyện lắm. Với tôi, hạnh phúc không phải điều gì to tát, mà chính là giữ được mái ấm, song hành cùng người bạn đời trong màu áo lính. Đó là phần thưởng lớn nhất sau những tháng năm miệt mài với nhiệm vụ."

anh-11-1755922280.jpg
Vợ chồng Trường - Hạnh song hành cùng cánh bay thực hiện nhiệm vụ A80

Câu chuyện của anh Trường,  một cơ giới trên không và chị Hạnh, một cán bộ chính trị đã vẽ nên hình ảnh bình dị mà sáng ngời của đôi vợ chồng quân nhân. Trong những chuyến bay thực hiện nhiệm vụ A80 trên bầu trời, họ không chỉ mang theo trách nhiệm của người lính, mà còn mang theo cả tình yêu, niềm tin và hạnh phúc gia đình, những giá trị bất biến trong mọi thời gian.

Và ở nơi bầu trời rộng lớn ấy, tình yêu và trách nhiệm của họ chính là lời khẳng định rằng: Mỗi gia đình quân nhân là một pháo đài hậu phương, tiếp thêm sức mạnh cho đôi cánh A80 vững vàng trong mọi nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và Quân đội giao phó./.

 

Võ Việt