NẮNG THU
Ngày thu năm ấy bên tôi
Thì thầm em nói trót thương anh rồi
Tóc thề vương vạt nắng rơi
Sáng bừng thu ấy rạng ngời mắt nai.
Thương em tóc xõa ngang vai
Yêu luôn màu nắng thiên thai bên trời
Tình em với nắng bên tôi
Cùng mơ năm tháng xa xôi tuyệt vời.
Thu nay em đã đi rồi
Mang theo hoa nắng của tôi theo chồng
Thu buồn lá úa hoài mong
Em đi để lại buồn trong lá vàng.
Hôm nay nắng nhạt mênh mang
Chùm hoa nắng rụng bên đàng đơn côi
Tôi đi tìm nhặt hồn tôi
Ước thành hoa nắng rơi vào thu xa.
GIẬN!
Ta giận mùa Thu, giận sắc Thu
Giận cả hừng đông dưới sương mù
Lá khô cựa mình trong sương sớm
Mây gió vờn nhau vọng khúc ru.
Trời thu loang lỗ dưới chân mây
Tiếng lòng đâu đó rụng rơi đầy
Tình xưa phảng phất chiều lá đổ
Không rượu sao tình lên cơn say.
Bóng hình xưa ấy đã xa rồi
Dư âm còn lại đắng bờ môi
Người xa lối củ buồn hiu hắt
Rẽ lối thời gian lạnh lùng trôi.
Ta giận Thu lắm, mùa Thu ơi
Cớ chi lạc mất chẳng một lời
Vàng Thu đang đẹp sao nhàu nát
Bỏ mặc hồn ta mãi chơi vơi...